咸(xián) 阳(yáng) 城(chéng) 西(xī) 楼(lóu) 晚(wǎn) 眺(tiào)
唐(táng) 代(dài) :许(xǔ) 浑(hún)
一(yī) 上(shàng) 高(gāo) 城(chéng) 万(wàn) 里(lǐ) 愁(chóu),
蒹(jiān) 葭(jiā) 杨(yáng) 柳(liǔ) 似(sì) 汀(tīng) 洲(zhōu)。
溪(xī) 云(yún) 初(chū) 起(qǐ) 日(rì) 沉(chén) 阁(gé),
山(shān) 雨(yǔ) 欲(yù) 来(lái) 风(fēng) 满(mǎn) 楼(lóu)。
鸟(niǎo) 下(xià) 绿(lǜ) 芜(wú) 秦(qín) 苑(yuàn) 夕(xī),
蝉(chán) 鸣(míng) 黄(huáng) 叶(yè) 汉(hàn) 宫(gōng) 秋(qiū)。
行(xíng) 人(rén) 莫(mò) 问(wèn) 当(dāng) 年(nián) 事(shì),
故(gù) 国(guó) 东(dōng) 来(lái) 渭(wèi) 水(shuǐ) 流(liú)。
译 文:
一登上咸阳高高的城楼,向南望去,远处烟笼蒹葭,雾罩杨柳,很像长江中的汀洲。
夕阳西下时分登上城楼,当时浓云从蟠溪上空涌来,一阵凉风吹来,雨势迫在眉睫。
两朝故都,已成草树疯长的田野;禁苑深宫,而今绿芜遍地,黄叶满林;唯有虫鸣,不识兴亡。